More About Me...

Place to enjoy the melody of life. Where you need and share. Place for you and for me, .. @_@

 Anhdepblog.com

Another Tit-Bit...

Hello everyone! all the best... I come from in Viet Nam . I'm a student in Can Tho university. I find the blog world very interesting. I especially like to read about people who live in different parts of the country and world.

Nước mắt người đàn ông



Cô gái từ lâu đã đặt dấu chấm hỏi rằng : bao giờ thì người đàn ông mới khóc.Sự hiếu kì về giọt nước mắt đàn ông theo cô cho đến khi cô có bạn trai.Cô gái luôn mong chờ một ngày nào đó có thể nhìn thấy bạn trai mình rơi lệ.Bởi bạn trai cô là một chàng thanh niên mạnh mẽ.Anh chưa từng khóc trước mặt cô lần nào.Tình yêu trọn vẹn của họ cứ êm đềm trôi theo ngày tháng càng khiến cô gái tò mò về giọt nước mắt của phái mạnh.Rốt cuộc thì đến bao giờ anh có thể khóc một lần đây? “ Em ngốc lắm, đừng thử tìm kiếm giọt nước mắt của anh nữa.Nếu quả thực có ngày nào đó anh thật sự khóc,thì đó nhất định là vì đã có chuyện gì đó đau thương xảy ra “.Chàng trai mỉm cười nhìn khuôn mặt ngây thơ đáng yêu của cô gái.

Sự hiếu kì của cô gái không được thoả mãn.Cô muốn biết giọt nước mắt của phái mày râu có khác gì với giọt nước mắt của những cô gái yếu đuối.Là mặn hay là chát.Cho đến một ngày, ông trời đã cho cô một cơ hội.Một buổi

tối thiên sứ đã ghé qua nhà cô :

- Cô thực sự muốn nhìn thấy nước mắt của anh ta sao-Thiên sứ cất tiếng hỏi cô.

-Vâng,vậy người có cách nào giúp tôi không ? “

- Có,nhưng có điều cô phải biến mất một thời gian

- Vậy tôi phải biến đi đâu đây

- Biến thành nước,nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy anh ta, đi theo anh ta,bất cứ lúc nào,cô có đồng ý không ?

Cô gái gật đầu và lập tứcbiến thành nước trong nháy mắt.Và tất cả đã trở lên mới mẻ hoàn toàn.Trước hết phải đi xem anh ta đang làm gì đã.Cô tự nhủ.Giọt nước đậu trên cửa sổ phòng chàng trai.Cô gái nhìn thấy anh ta đang làm việc rất tập trung,phải tính toán các con số dữ liệu,rồi lại hì hục lập biểu đồ,bận đến nỗi chẳng có phút giây nào nghỉ ngơi. Đột nhiên chàng trai đi về phía điện thoại.Cô gái chợt nhớ ra rằng,buổi tối lúc 10h họ vẫn hay thường gọi điện nói chuyện với nhau.Nếu anh ta gọi điện mãi không được thì sẽ sao nhỉ?Cô gái lạ càng tò mò và căng mắt chờ đợi.Quả nhiên chàng trai gọi điện mấy làn mà vẫn không có ai nghe máy.Mới sơm thế này cô ấy đã ngủ rồi sao ? Vậy thì đẻ cô ấy ngủ thôi.Chàng trai lẩm bẩm và nở một nụ cười hiền dịu trên nơi khoé môi.Nhưng cô gái thì lại có chút thất vọng,sao anh ấy không lo lắng chứ ?

Ngày thứ hai,chàng trai đi làm và về nhà đúng giờ.Một ngày làm việc bận rộn.Vừa về đến nhà anh lập tức gọi điện cho cô gái.Vẫn không có người nghe máy.Chàng trai bắt đầu gọi liên tục,gọi cho tất cả bạn bè và người thân nhưng chẳng ai biết cô gái đã đi đâu.Anh bắt đầu cảm thấy lo lắng,cứ đi đi lại lại trong phòng.Giọt nước ở bên ngoài cửa sổ mừng tầm,cô cảm thấy có chút vui khi nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của anh.Chàng trai vơ vội chiếc áo khoác rồi lao ra khỏi phòng.Giọt nước cũng bám sát theo sau.Anh chạy đến nhà cô gái,tần ngần đứng nhìn cửa ngoài đã khoá.Hàng xóm nói từ tối hôm qua đã không nhìn thấy cô gái.Bố mẹ cô thì cứ nghĩ anh và cô ở bên nhau.Nhìn khuôn mặt già nua của hai bác,anh không nỡ nói rằng con gái của họ đã mất tích.Giọt nước nhìn thấy chút lo âu nơi khoé mắt người yêu,cô chợt cảm thấy có chút hối hận.Suốt cả đêm.anh không thể ngủ được,anh đã đến tất cả những nơi mà họ từng hẹn hò,nhưng chẳng nơi nào thấy bóng dáng của cô gái.Một đêm se lạnh ngoài trời với biết bao lo lắng khiến anh trở lên tiều tuỵ thấy rõ,hai bên hốc mắt hao gầy đờ đẫn, Đến khuôn mặt nhẵn nhụi hàng ngày cũng đã mọc râu lởm chởm.Anh cảm thấy vô càng mết mỏi,ngã xuống ghế sôfa một cách vô thức.Cô gái không cầm được long,muốn vuốt nhẹ lên khuôn mặt anh,đắp cho anh chiếc chăn bông nhưng lại không thể làm được.Bởi cô chỉ là một giọt nước mà thôi.Cô muốn nói với thiên sứ rằng cô không còn muốn nhìn thấy giọt nước mắt của anh nữa,hãy biến cô trở lại như cũ.Nhưng thiên sứ đã không còn ghé thăm cô nữa.

Ngày thứ ba,chàng trai vẫn đi làm như thường lệ,nhưng trong ánh mắt của anh đã không còn niềm vui như trước nữa.Bước uể oải trên đường nhưng bất ngờ lại quay đầu tìm kiếm một thứ gì đó.Cô gái tưởng anh đã phát hiện ra mình nhưng cô chỉ là một giọt nước trong suốt mà thôi.Cô tự cười vào sự ngây thơ ngốc nghếch của mình.Chàng trai đến giờ tan sở không về nhà ngay mà vội vã chạy đến nơi hẹn hò cũ của hai người.Nơi đó có một cây ngô đồng già.anh ngồi thu mình trên chiếc ghế dưới cây ngô đồng,cảm nhận sự cô đơn,dường như anh đang suy tư điều gì, đang chờ đợi một điều gì đó.”Em sẽ suất hiện phải không ? anh lẩm bẩm trong vô thức.

Ngày thứ tư,chàng trai lại đến nơi này mang theo một viên đá pha lê,bên trong có một chiếc thuyền với cánh buồm nhỏ.Cô gái chợt nhớ ngày trước họ đã cùng hẹn ước sẽ cùng nhau ra biển du lịch.

Ngày thứ năm,chàng trai không còn đến nơi hẹn cũ nữa.Cô gái tìm thấy anh đang nằm trên giường.Anh ấy đang ngủ sao ? Nhìn khuôn mặt tiều tuỵ hao gầy của anh,cô thấy tim mình đau nhói.Thiên sứ ở đâu hãy đến giúp tôi,cô gái cầu nguyện.

Ngày thứ sáu,chàng trai đem viên pha lê ném ra ngoài biển,và linh hồn cùng trái tim anh như chìm vào biển cả.Con tim cô gái như vỡ vụn.Thên sứ,người ở đâu,hãy cho tôi trở lại như cũ ! Cuối cùng thì thiên sứ cũng xuất hiện “ quá muộn rồi,cô sắp phải từ biệt thế giới này,hãy nói lời từ biệt với anh ta đi ! “. Nước mắt cô gái vội lăn trên gò má. Một tuần cô biến mất đã khiến người cô yêu trở lên tiều tuỵ thế này.Nếu quả thật cô biến mất mãi mãi thì sẽ ra sao? Cô đến bên anh,hôn lên bờ môi anh.Cô phát hiện trên bờ môi anh có giọt nước mắt.Giọt nước mắt ấy chính là cô.Thì ra giọt nước mắt của chàng trai chính là cô gái ! người mà anh yêu thương nhất.

Cô hét thật to rằng mình không muốn rời khỏi thế giới này,rồi ra sức vùng vẫy...nhưng càng vùng vẫy cô càng thấy cơ thể mình như tan chảy ra... Cô giật mình tỉnh giấc,cô ngỡ ngàng vì giấc mơ vừa rồi.Cô gái đặt tay lên lông ngực và mỉm cười.Sẽ chẳng bao giờ cô muốn nhìn thấy giọt nước mắt của người yêu nữa.Bởi lẽ cô biết tình yêu của anh dành cho cô lớn lao hơn rất nhiều suy nghĩ,mong muốn ngốc nghếch ấy.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét



 
gffdhbg©hffffffsdgfrgvfsgfb dfbshdbvsfhdgbfgfbhjbfjfhefuiafg
©